Trợ lý thầy Park tiết lộ tình hình sức khỏe đáng lo ngại của các siêu sao Olympic Việt NAm: Nghe đến Duy Mạnh mà đau lòng quá!

Trợ lý Lê Huy Khoa là trợ lý ngôn ngữ, gắn bó với HLV Park Hang-seo, làm nên kỳ tích ở vòng chung kết U23 châu Á tại Thường Châu và nay là đấu trường Asiad.

Dưới đây là bài viết của ông đăng trên trang cá nhân, ngay sau trận Việt Nam thắng Syria 1-0 để giành vé vào bán kết.

‘Sau trận đấu lịch sử đêm nay.

Ảnh Internet

Tôi có thói quen ghi chép, vì tôi hiểu rằng đó sẽ là những dòng nhật ký quý giá của một hành trình chứng minh tiềm năng, nghị lực, sự phấn đấu của một dân tộc chứ không phải chỉ là thể thao không.

Như tôi nói ở sáng nay, bầu không khí đội rất tĩnh lặng, cái cảm giác tĩnh lặng giống hệt hồi U23 ở Trung Quốc, cảm giác ấy mang cho tôi linh cảm rằng sẽ thắng nhưng rất vất vả.

Chúng tôi về khách sạn khoảng 11h15 phút đêm, CĐV đứng kín sảnh khách sạn, họ chia vui cùng cả đội, chẳng có CĐV nào trên thế giới lại tuyệt vời bằng họ, ở đâu có tuyển Việt Nam, có họ ở đó, dù xa hay gần, dù tuyết rơi hay nóng rát.

Trong mọi trận đấu, giây phút căng thẳng nhất chính là giây phút chờ đợi xuất trận, ai cũng tập trung, tĩnh lặng đến sợ, bầu không khí kể cả trong phòng thay đồ cũng thế, ai cũng hồi hộp không dám nói câu nào cả.

Ảnh Internet

Ra đến sân, chúng tôi thấy rất đông khán giả và đặc biệt là khán giả Việt Nam và Hàn Quốc hình như ngồi lẫn với nhau với câu khẩu hiệu hình như được viết lên ngay cây quốc kỳ Việt Nam với ngôi sao vàng ở giữa: Chúng ta hãy cùng bước đi và cùng đạt được giấc mơ của mình.

CĐV hai nước khéo đưa ra một thông điệp và quả vậy, cùng đá một sân và cả hai nước đều đạt nguyện vọng của mình. Hôm nay CĐV sang rất đông, đồng phục màu đỏ có ngôi sao vàng phía trước kín cả một góc khán đài.

Về trận đấu, có thể nói chưa bao giờ mà đội lại kiệt sức như hôm nay, trung vệ cỡ như Duy Mạnh mà chuột rút toàn thân, người cứng đơ như cục gạch, nhìn mà cứ xót, Hậu thì nói cậu không bật nhảy được nữa, hãy đưa Xuân Mạnh vào đá giữa nhé, còn Hải thì tét máu đầu, Thanh thì đổ gục trên sân ngay sau trận đấu…

Ảnh Internet

Vào phòng thay đồ, ai cũng vui, Văn Quyết nói thật: ‘Anh ạ, anh em mình thì vui rồi, nhưng vui nhất là làm cho người hâm mộ hạnh phúc, chỉ cần làm cho họ hạnh phúc thì cái gì cũng làm’. Giọng Quyết n với l cứ lẫn lộn, nghe mà mắc cười. Quyết xứng đáng là thủ lĩnh đúng nghĩa của đội chúng ta.

Lão tướng Anh Đức vẫn cứ tiếc nuối: ‘Suýt nữa là được cởi áo ăn mừng rồi’. Còn Văn Toàn thì nói: ‘Em phục sẵn rồi, chỉ chờ có thế là em vào thôi’. Cú vẩy bóng tỉa má ngoài của Toàn xem lại cũng… điệu nghệ như cái tóc bạc của cậu.

Về đến thang máy, anh Lư Đình Tuấn có nói: ‘Chiến thắng nó có công thức của có, có êkíp của nó đấy. Còn lão hàng xóm đáng yêu Đức Cảnh thì có lẽ đêm nay về ngủ cũng sẽ nói sảng ‘tập trung, tập trung’ cho mà xem, vì anh hét cả nghìn lần trong trận. Có lẽ đúng vậy, chưa thua bàn nào, thắng 5 trận liên tục, kỷ lục là ở đây chứ còn đâu nữa. Anh em chúng tôi từ Thường Châu, thân nhau, hiểu nhau như người nhà, quý nhau như ruột thịt.

Bài liên quan