Trong suốt trận đấu giữa U23 Việt Nam vs U23 Hàn Quốc, ống kính máy quay nhiều lần hướng đến HLV Park Hang-seo và lạ lùng thay, đều thấy ông tươi tắn, hoạt ngôn nói chuyện cùng trợ lý Lee Young Jin, thậm chí nhiều lần thầy Park còn cười tươi dù đang thua 1-3.
Tại sao lại có điều lạ lùng ấy, một HLV cười tươi đến vậy khi đang thua ở 1 trận Bán kết quan trọng tới tận 2 bàn? Nhưng nếu đặt tầm nhìn ra xa một chút, như cách HLV Park Hang-seo vẫn hay nhìn, có lẽ những nụ cười của chiến lược gia Hàn Quốc sẽ không còn khó hiểu nữa
“Ông Park hiểu rất rõ, nên rất lạc quan. Tất nhiên, bóng đá là phải cay cú, khát vọng. Nhưng ông ấy rất lạc quan vì nghĩ rằng tầm của mình chưa tới. Nhất là mình đã thua sớm rồi, nên rất thảnh thơi, không có gì quá căng thẳng. Chứ không phải ông ấy nghĩ cần thua Hàn Quốc.
Ông ấy vì bản thân, vì danh dự cá nhân, vì Việt Nam. Chúng ta đã đưa ông ấy lên một tầm cao rồi. Nói gì thì nói, HLV giỏi mà cầu thủ không chơi thì rất nguy hiểm, chiến thuật tốt mà cầu thủ không chấp hành thì cũng chẳng làm gì, HLV giỏi mà cầu thủ không tới tầm thì cũng thế.
Ông ấy đã gặp được một dàn cầu thủ đúng ý, đưa các cầu thủ tiến một bước dài như vậy. Bản thân các bạn cũng hiểu được điều ấy. Ông ấy càng muốn chúng ta thể hiện được khả năng, bản thân ông ấy cũng thể hiện được đúng tinh thần của mình.
Hôm nay nên khen các em, gặp đối thủ như vậy, U23 Việt Nam chơi như thế là tuyệt vời, trên cả tuyệt vời” – HLV Lê Thụy Hải chia sẻ quan điểm về sự thoải mái của HLV Park Hang-seo trên băng ghế huấn luyện.
Từ khi mới đến Việt Nam, chưa có thành tích Á quân châu lục, HLV Park Hang-seo đã tâm sự về sự hư vô của danh vọng, nhất là sau khi ông trong vai trò trợ lý, cùng Hàn Quốc lọt vào Bán kết World Cup 2002. Thầy Park chia sẻ khi mới có thành công, ông và đội tuyển được NHM Hàn Quốc tung hô vang dội, nhưng rồi mọi thứ nhạt nhòa dần sau đó, thậm chí có những lúc mọi chuyện còn trở nên xấu đi.
Sau khi cùng U23 châu Á đoạt ngôi vị Á quân, HLV Park Hang-seo không ít lần chia sẻ tiếp về những mục tiêu của ông, trong đó nhấn mạnh đến việc giúp các cầu thủ trưởng thành, tiến bộ về chuyên môn, phát triển nền bóng đá Việt Nam hơn là đoạt một danh hiệu cụ thể nào đó.
Với trận thua trước Hàn Quốc, Việt Nam không còn cơ hội đoạt HCV hay HCB Asiad. Nhưng rõ ràng, chúng ta đã khẳng định được năng lực, được sự tiến bộ là bền vững sau hành trình trên đất Indonesia, thay vì vẫn bị nhìn với con mắt ngờ vực về chức Á quân châu lục.
Đạt được điều ấy, dĩ nhiên HLV Park Hang-seo có thể thoải mái nở nụ cười và hướng về phía trước, thay vì tỏ ra căng thẳng, cay cú có khi lại gây áp lực ngược lên các học trò, những người cũng đang chịu nhiều áp lực vì trận thua.
Việc HLV Park Hang-seo thoải mái cười dù chắc chắn đang có nhiều ống kính chĩa vào mình có lẽ còn mang thêm một ý nghĩa khác. Nhiều khả năng, HLV này muốn gửi thông điệp tới NHM Việt Nam rằng, có gì phải buồn khi chúng ta đang sở hữu một thế hệ cầu thủ hay và tiến bộ tới như vậy!