Ngày nay, có rất nhiều người ăn chay vì nó không chỉ tốt cho sức khỏe mà người ta còn cho rằng, ăn chay chính là tu phật.
Những người ăn chay sẽ tu tâm dưỡng tính, tích đức cho chính mình và con cháu đời sau. Tuy nhiên, có phải cứ ăn chay là sẽ khiến bản thân tĩnh tâm, là sẽ có phúc báo, là sẽ là người nơi cửa chùa không?
Hiểu đúng về khái niệm ăn chay
Ăn chay có nhiều ý nghĩa khác nhau, đối với Phật giáo, ăn chay là ăn những thức ăn thanh đạm, trong sạch chứ không chỉ kiêng mình thịt cá. Theo đó, chúng sinh là ngang hàng, chúng ta không có quyền hạn để cướp đi sự sống của những sinh linh khác. Ngay cả khi chúng ta không giết, nhưng chỉ cần ăn là cũng gián tiếp giết hại động vật rồi. Tuy nhiên, có phải tu là phải ăn chay?
Một số chuyên gia nghiên cứu về tôn giáo cho biết, không phải bất cứ vị sư nào đi tu cũng kiêng thịt. Ngay cả đức Phật và các vị đệ tử của ngài cũng đâu có ăn chay trường. Tuy nhiên, thịt động vật mà họ ăn được lấy từ con thú tự ch.ết hoặc lấy thịt của con thú khác ăn còn dư. Đây đều là những hiện tượng, quy luật tự nhiên mà không ai cản được. Sau này, người ta mới không ăn bất kì loại thịt nào vì lòng từ bi và niềm tin vào vấn đề nhân quả.
Vì vậy, có thể nói, bản chất của việc tu không nhất thiết phải ăn chay. Chỉ là, nếu ăn chay, bỏ được việc ăn mặn thì con đường đến với chính quả sẽ nhanh hơn. Bởi, bạn sẽ nuôi dưỡng được cái tâm từ bi chứ không chỉ riêng hình thức.
Ăn chay thế nào mới đúng?
Ăn chay thực sự tốt và không ai phủ nhận điều đó. Tuy nhiên, chúng ta không nên xem ăn chay là thước đo của sự tu tập. Việc ăn chay hay không chẳng thể nói lên điều gì cả. Có những người không bao giờ ăn chay nhưng tâm tính họ hiền hòa, rất tốt bụng, lại từ bi. Đó là vì họ tu từ trong tâm. Cũng có những người, ăn chay trường nhưng chỉ tu bên ngoài, miệng vẫn nói lời ác độc, tâm vẫn nghĩ về món mặn, vẫn ích kỷ và không biết bao dung. Những người này chỉ được cái vỏ chứ tâm thì đâu có gì.
Không chỉ thế, nhiều người còn cho việc ăn chay như là một phương tiện để tạo công đức. Họ nghĩ rằng, không ăn chay không sát sinh thì mình sẽ có công đức, không tạo ác nghiệp. Chỉ cần thế thôi là đã tích đức rồi mà không hề biết rằng, việc ăn chay là xuất phát từ tâm chứ không phải toan tính.
Thậm chí, có những người xem ăn chay như một hành vi thúc ép, buộc bản thân phải vào khuôn khổ. Họ không cho rằng đó là điều tốt, chỉ là giới Phật nếu cao tinh thần không sát sinh, thấy nhiều người ăn chay thì mình cũng phải ăn mới được. Những người này thường miệng ăn chay nhưng vẫn thèm thuồng thịt cá, và ngoài việc cố ép mình thì ăn chay chẳng có thể tạo ra cho họ bất cứ một giá trị nào. Các chuyên gia cho rằng, ăn như vậy thà đừng ăn còn hơn.
Theo WTT