Mẹ sinh ra con, yêu thương con không phải để con sống nửa cuộc đời còn lại nhiều tủi hổ và cam chịu. Mẹ muốn con dám can đảm sống cho mình, lên tiếng để bảo vệ cuộc sống của mình. Con phải sống để tận hưởng, chứ không phải là tồn tại để tạm bợ từng ngày.
Con gái của mẹ mới hôm nào còn nhỏ bé bên mẹ, ngày mai thôi sẽ là dâu con nhà người khác. Con gái hôm qua còn líu lo bên mẹ giờ đã thành cô dâu, rồi sẽ là người mẹ, người phụ nữ trong gia đình. Mẹ biết, con gái sẽ làm được, vì con thông minh, và sống tình cảm lắm.
Nhưng vì cũng là phụ nữ, mẹ thật sự muốn con hiểu điều này: đừng mang trên mình những tư tưởng nhọc nhằn của người vợ người mẹ từ ngàn xưa. Con đừng ép mình vào những khuôn khổ mà người khác đặt ra cho con. Chuẩn mực gì thì cũng do nhiều người đặt ra mới có, và con sống không phải để làm hài lòng tất cả mọi người.
Vì thế, con không cần phải cố để trở thành một người vợ chuẩn mực mà ai muốn. Con phải cứ sống là chính con, đúng với bản ngã và tâm hồn con bao năm mẹ nuôi dưỡng. Đừng vì ai mà đổi thay, cũng đừng vì ai mà hy sinh chính mình. Bởi mẹ tốn bao năm yêu thương và chở che không phải để con trở thành một người con chưa từng muốn. Câu chúc mẹ muốn con giữ đến cuối đời chính là đừng bao giờ đánh mất bản thân khi lấy chồng.
Bởi chuyện khó khăn và đau khổ nhất trên đời này là hy sinh vì người khác. Và nếu một người yêu thương con chân thành, nghĩ cho con trước sau chắc chắn sẽ không để con hy sinh vì họ. Còn bản thân con hy sinh cho ai thế nào, họ chưa chắc đã biết, có khi còn phũ phàng đối đãi với con. Tồi tệ hơn chính là khi con chấp nhận hy sinh vì người khác cũng là lúc con không còn là chính mình. Đó mới là bất hạnh lớn nhất đời phụ nữ.
Con gái ơi, cuộc sống này không dài đâu. Con hãy làm điều con muốn, đừng chỉ làm điều người khác muốn. Vì nếu không là con hy sinh vì họ, thì họ cũng sẽ có cách tìm được điều họ muốn. Cuộc đời này chính là vậy, không ai vì thiếu ai mà chẳng sống nổi. Và con phải biết sống cho mình đầu tiên.
Bởi nếu con không thể là chính mình, con sẽ chỉ có một cuộc sống tạm bợ và ch.ế.t mòn theo tháng năm. Đến lúc đó, con mới chua chát nhận ra rằng sẽ không ai ở cạnh con cả đời, ngoài chính con.
Và con gái của mẹ ơi, hôn nhân sẽ không thể là một hành trình chỉ có niềm vui và nụ cười. Hôn nhân cũng như cuộc sống, cũng có buồn có vui, có khóc có cười, có êm ả có thăng trầm, và có hạnh phúc lẫn đớn đau. Ai cũng có thể khuyên con khi đã làm vợ làm mẹ thì nhịn một chút, chịu thiệt một chút thì gia đình mới yên vui. Nhưng thật lòng mẹ chỉ muốn con phải dũng cảm và kiên cường. Mẹ sinh ra con, yêu thương con không phải để con sống nửa cuộc đời còn lại nhiều tủi hổ và cam chịu. Mẹ muốn con dám can đảm sống cho mình, lên tiếng để bảo vệ cuộc sống của mình. Con phải sống để tận hưởng, chứ không phải là tồn tại để tạm bợ từng ngày.
Cuộc đời này, mỗi điều xảy đến đều là kết quả của những gì ta đã chọn. Con chọn đúng thì thật tốt. Con chọn sai thì con phải chọn lại. Không có sự sai lầm nào không thể cứu vãn, nếu con muốn và dám đấu tranh vì chính mình. Ngay cả khi đó là một cuộc hôn nhân con lỡ bước vào, một người chồng con lỡ chọn sai, cũng nhất định phải làm lại, chọn lại.
Thật sự, hôn nhân sẽ có khi chẳng thiêng game bền chặt như người ta nói. Bởi chuyện gì cũng có thể xảy ra, bởi lòng người mình chẳng ngờ hết. Đó là sự thật và mẹ muốn con biết để đừng ảo tưởng hay kỳ vọng quá nhiều. Một người phụ nữ sáng suốt trong hôn nhân không phải là người tô hồng mọi thứ bằng ánh nhìn tích cực của người ngoài, mà là biết bình thản lựa chọn những gì tốt cho bản thân. Mẹ muốn con hiểu những gì con lựa chọn đều phải khiến con hạnh phúc.
Hãy nhớ, đừng cố chắp nối những gì đã vỡ nát, đừng giữ chân người đã muốn rời bỏ con. Phụ nữ đời này đều có thể tự hào để nói rằng họ đã dám hy sinh và bao dung. Nhưng ngoài những lời ngợi khen thán phục của người khác thì chua chát đắng cay đều là họ nhận. Hy sinh với phụ nữ thật đáng ngưỡng mộ nhưng không bao giờ là điều phụ nữ nên làm. Chúng ta có thể chọn đi một con đường đẹp đẽ hơn cho chính mình, cớ gì phải là lối mòn đầy gai nhọn của bao người?
Và con ơi, đừng đánh đồng sự hy sinh cao cả với một thỏa hiệp đầy thất bại và khổ đau. Mọi sự thỏa hiệp đều phải ngang bằng với hạnh phúc mà con mong muốn. Bởi thỏa hiệp để cam chịu sẽ chỉ là bất hạnh tự con gánh.
Điều cuối cùng mẹ muốn nói, là con dù đi đâu vẫn sẽ luôn là con gái của mẹ, suốt đời vẫn như thế. Mẹ vẫn yêu con, vì con, hạnh phúc và cả đau buồn cùng con. Vì thế nếu một mai bão tố có làm con sợ, mưa gió có khiến con ướt lòng, hãy về bên mẹ. Nơi đâu cũng có thể là giông bão với con, chỉ riêng ở nhà mình, ở trong lòng mẹ con mãi được bình yên…
Nguồn: Msn